Cầu nguyện trước Thánh Thể theo Tin Mừng CN 13 Thường Niên - Năm B

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô 5,21-43.

Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: "Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống". Chúa Giêsu ra đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.

Vậy có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc, tiêu hết tiền của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. Khi bà nghe nói về Chúa Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người, vì bà tự nhủ: "Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành". Lập tức, huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc ấy, Chúa Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám đông mà hỏi: "Ai đã chạm đến áo Ta?" Các môn đệ thưa Người rằng: "Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi 'Ai chạm đến Ta?'!" Nhưng Người cứ nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. Bấy giờ người đàn bà run sợ, vì biết rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy Người và thú nhận với Người tất cả sự thật. Người bảo bà: "Hỡi con, đức tin của con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh".

Người còn đang nói, thì người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng: "Con gái ông chết rồi, còn phiền Thầy làm chi nữa?" Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng: "Ông đừng sợ, hãy cứ tin". Và Người không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em Giacôbê. Các Ngài đến nhà ông trưởng hội đường và Chúa Giêsu thấy người ta khóc lóc kêu la ồn ào, Người bước vào và bảo họ: "Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con bé không chết đâu, nó đang ngủ đó". Họ liền chế diễu Người. Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, chỉ đem theo cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào chỗ đứa bé nằm. Và Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: "Talitha, Koumi", nghĩa là: "Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!" Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai tuổi. Họ sửng sốt kinh ngạc. Nhưng Người cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy và bảo họ cho em bé ăn.

 

QUYỀN NĂNG CỦA CHÚA

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con tin Chúa là Đấng cứu độ chúng con, chúng con nhận biết rằng: Chúa đến trần gian làm người để dẫn đưa chúng con trở về nguồn hạnh phúc bất diệt nguyên tổ đã đánh mất mà cho đến hôm nay con người vẫn đang loay hoay tìm cách trở lại con đường tốt đẹp ấy! Nhưng cho đến giờ con nguồi đã nỗ lực tìm hoài tìm mãi vẫn chỉ là con số không to tướng đầy vô vọng, cho nên chỉ những ai tìm đến Chúa và đi theo con đường Ngài chỉ dẫn mới có được sự sống, sự thật đích thực...

Niềm tin của những người theo Chúa, hôm nay một lần nữa chúng con được nghiệm thấy trong bài Tin mừng chúng con vừa đọc, vừa nghe qua hai hình ảnh thật rõ ràng: một là hình ảnh đứa bé đã chết được Chúa cho sống lại giữa sự ngạc nhiên sửng sốt của biết bao nhiêu người tận mắt chứng kiến; hai là hình ảnh một người đàn bà bị bệnh băng huyết đã tới 12 năm, bà tin chỉ cần rờ vào áo của Người là được khỏi bệnh ngay, và quả thật đúng là như thế.

Hai trường hợp kể trên toàn là tình trạng cùng đường, hết thuốc chữa, bó tay...vậy mà Chúa đã ra tay làm cho mọi sự được tốt đẹp. Thật là một sự phi thường, điều này không khác gì điều người ta vẫn hằng mong muốn được “cải tử hoàn sinh”.

Nhưng câu chuyện không thể nào dừng lại ở chỗ này, vì con người có gặp được Chúa tới đâu, được Chúa ban phúc lành ra sao thì cũng có ngày phải giã từ thế giới trần gian này để đi về nơi mình phát xuất, không có chuyện sống mãi, sống trường sinh như một vài người đã ảo tưởng mà mải mê tìm kiếm để rồi cuối cùng thất vọng tràn trề!

Câu chuyện kể trên được Chúa dùng để mời gọi con người nhìn lên cao, nhìn xa hơn, nhìn vào cùng đích của đời một con người trong sự dẫn dắt của Chúa, hay nói cách khác là nhìn vào phần tâm hồn, phần linh thiêng của con người với sự sống đời đời, sự sống vĩnh cửu, như câu ca mà con người vẫn hằng tâm niệm “Lá rụng về cội, nước chảy về nguồn, con người chết đi là về với ông bà tổ tiên...”

“Về với ông bà tổ tiên...” hay nói theo niềm tin của chúng con là về với Chúa trong Nước Trời. Làm sao để chúng con tìm được đường về đích thực đây?

Để về được với Chúa trong hạnh phúc Nước Trời thì không còn cách nào khác ngoài cách tìm đến với Chúa và đặt trọn niềm tin vào Ngài như ông trưởng hội đường đã làm, như người đàn bà bị bệnh đã tìm đến, chứ đừng như những người đang khóc lóc nghe Chúa nói đứa bé không chết đâu mà chế nhạo Người! Hay là những người vây quanh Chúa và cả các môn đệ nữa như trách Chúa khi Chúa hỏi “Ai đã sờ vào áo tôi?”

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, mặc dù Chúa đã chứng tỏ quyền năng của Ngài cách đây có tới 2.000 năm rồi, nhưng con người vẫn cố gắng tìm một định hướng khác cho mình khi nghĩ rằng nó sẽ tốt đẹp mà lại không phải vất vả gì. Chính vì có những suy nghĩ như vậy, cho nên ai cũng cho mình là hay, là nhất, là phải...cuối cùng cái con người mong muốn đạt tới chỉ là những bất an, là cái nghi kỵ, là những dày vò, xâu xé... giữa con người với con người!

Và còn nguy hiểm hơn nữa, khi con người đặt những điều mình tìm kiếm đó dưới sự điều khiển của tiền tài, danh vọng và dục tình. Những điều ấy đã xô đẩy con người đến chỗ chỉ biết mình mà không biết đến người khác, để chỉ biết hôm nay mà bất cần đến ngày mai, đến tương lai...Và rồi cái khổ đau, cái buồn sầu...lại vô tình đè nặng trên thân phận con người như có nhiều người hiện diện trong nhà ông trưởng hội đường đã không nhận ra Chúa là vị cứu tinh của mình, như các tông đồ và một đám đông vây quanh Chúa đã không nhận ra Chúa là lẽ sống duy nhất của đời mình như người đàn bà bị bệnh đã tìm đến và tin tưởng nơi Ngài.

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, trong cuộc sống hôm nay của mỗi người chúng con cũng đang bị vây quanh đủ thứ chuyện to lẫn chuyện nhỏ của đời người trong chốn trần ai này, những chuyện ấy cũng đã không ít lần làm cho niềm tin của chúng con bị lung lay, chao đảo...để dù có đến nhà thờ nhưng lại chỉ như cái xác không hồn, để mỗi lần nghe Lời Chúa như cái máy, hay là nghe tai này lại ra tai kia, chẳng nhớ điều gì hết, và khi đón nhận Chúa Giêsu Thánh Thể không còn biết phân biệt ra sao. Do đó, biết bao năm trường theo Chúa mà đời sống tâm linh vẫn dậm chân tại chỗ! Tình trạng này có khác chi em bé đã chết và người đàn bà bị bệnh trong bài Tin Mừng hôm nay!

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin chúng con biết mình cần có Chúa để được sống ra sao, và xin Chúa ban ơn trợ lực, soi sáng để nhờ đó mà chúng con biết đặt trọn niềm tin nơi Chúa ngay từ bây giờ hầu có được sự sống đời đời như gương các thánh tử đạo Việt Nam để lại mà chúng con mừng kính trong năm thánh này.

Thiên Quang sss

© 2016 Dongthanhthe.net. All rights reserved.