Cầu nguyện trước Thánh Thể theo Tin Mừng CN 25 Thường Niên A

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu 20,1-16

Khi ấy, Đức Giêsu kể cho các môn đệ nghe dụ ngôn này: "Nước Trời giống như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình.Sau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc. Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ. Ông cũng bảo họ: "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng." Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy. Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ: "Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết?" Họ đáp: "Vì không ai mướn chúng tôi." Ông bảo họ: "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho!" Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý: "Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất." Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền. Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ: "Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt." Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ: "Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là một quan tiền sao? Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức?" Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót. (Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít.)

TẤM LÒNG CỦA THIÊN CHÚA, TẤM LÒNG CỦA CON NGƯỜI 

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, con cứ suy đi nghĩ lại Lời Chúa đã nhấn mạnh trong bài Tin Mừng hôm nay, "Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng", để rồi nhìn vào chính bản thân con mà phải xấu hổ thẹn thùng! 

Làm sao chúng con không xấu hổ, thẹn thùng cho được, khi con quá biết mọi sự đều là của Chúa, chứ bản thân con và mọi người chẳng là gì, như thánh vịnh 127 đã diễn tả: 

“..Ví như CHÚA chẳng xây nhà,

thợ nề vất vả cũng là uổng công.

Thành kia mà CHÚA không phòng giữ,

uổng công người trấn thủ canh đêm.  

Bạn có thức khuya hay dậy sớm,

khó nhọc làm ăn cũng hoài công.

Còn kẻ được Chúa thương dầu có ngủ,

Người vẫn ban cho đủ tiêu dùng....” 

Như vậy, chúng con có làm nên công trạng gì, nếu không có Chúa, thế mà nhiều lúc chúng con lại vênh vang, vỗ ngực xưng tên: “ta đây”, hay có lúc còn phá đám làm cho thánh ý Chúa bị người khác hiểu lệch lạc! Đúng là uổng phí bao lần chúng con đến tham dự thánh lễ, được nghe Lời Chúa chỉ dạy, dẫn dắt cũng như được Thánh Thể Chúa yểm trợ, soi sáng, cùng biết bao hồng ân khác Chúa ban, để qua đó chúng con biết sống cho Chúa nơi anh chị em như thế nào cho xứng đáng! 

Làm sao chúng con không xấu hổ cho được, khi con biết mọi người đều là anh chị em con cùng một Thiên Chúa là Cha, vậy mà chỉ vì một chút ích kỷ, độc đoán, tham lam đó đã ăn sâu vào máu vào tận con tim đã không ngần ngại chặn mất con đường  tình thương của Thiên Chúa từ nơi con đến với mọi người. Con không muốn người khác được hơn mình, kể cả việc Chúa rộng ban cho họ như trong câu chuyện hôm nay. “Những người đến sau hết chỉ làm có một giờ, chúng tôi chịu nắng nôi khó nhọc suốt ngày mà ông kể họ bằng chúng tôi sao?” 

Làm sao chúng con không xấu hổ cho được, khi con tự cao, tự đại cho mình là nhất thiên hạ, là đúng, là phải... còn với người khác thì đầy thua kém. Thậm chí có lúc con còn tìm cách đẩy anh chị em mình xuống vực thẳm của bùn đen, không cho ngóc đầu lên, vì sợ họ hơn mình! “Tới phiên những người đến làm trước, họ tưởng sẽ lãnh được nhiều hơn, nhưng họ cũng chỉ lãnh mỗi người một đồng. Ðang khi lãnh liền, họ lẩm bẩm trách chủ nhà không công bằng!” 

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, câu chuyện ông chủ vườn nho trong bài Tin Mừng hôm nay để lại cho mỗi người chúng con một suy nghĩ, chính Chúa là ông chủ đó, điều này đã được Đức Giêsu thể hiện rõ nét trong cuộc đời của Ngài nơi trần gian này cho đến giây phút cuối cùng trên thập giá đối với mọi người, điển hình là đối với tên trộm lành, đối với viên sĩ quan đại đội trưởng, đối với dân Do thái những người trước đó đã mạnh dạn đòi đóng đinh Chúa vào thập giá. 

Ngoài ra, Chúa còn thể hiện tấm lòng của Ngài trên chính bản thân con, trên từng bước con đi, trong từng hoàn cảnh mà con đang trải qua. Chúa không quên một ai bao giờ, như Chúa từng khẳng định “Ơn Ta đủ cho con”. Điển hình là qua việc Đức Cố Hồng Y Phanxicô Xavie Nguyễn Văn Thuận đã thổ lộ: “Trong nỗi gian khổ của 9 năm biệt giam một mình với hai người gác, không bạn bè, không có việc làm, tôi ở trong một sự trống rỗng tuyệt đối, đến mức có thể điên đi được.  Tôi đi lại suốt ngày trong buồng giam, để vận động cơ thể kẻo nằm luôn thì tôi sẽ chết vì thấp khớp, viêm phổi. Nhiều lúc một mình, tôi bị đau khổ giày vò, tại sao đang lúc mình 48 tuổi, trưởng thành và khỏe mạnh, sau tám năm Giám mục tôi đã có nhiều kinh nghiệm mục vụ, lại phải vào phòng biệt giam, xa giáo phận những 1700 km?    

Một đêm thanh vắng, một tiếng từ đáy lòng nhắc nhở tôi:  “Tại sao con quẫn trí, hoang mang như  thế làm gì?  Con phải biết phân biệt giữa Chúa và công việc của Chúa.  Những gì con đã làm và tiếp tục làm như  kinh lý giáo phận, huấn luyện nam nữ tu sĩ, giáo dân, thanh niên, kiến thiết thánh đường, cư  xá sinh viên, mở mang các thí điểm truyền giáo... tất cả những công tác ấy đều là những việc tốt lành, là việc của Chúa, nhưng không phải là Chúa!  Nếu Chúa muốn con trao tất cả các việc ấy trong tay Ngài, con hãy làm ngay, và hãy tin tưởng vào Ngài.  Chúa có thể làm tốt hơn con muôn nghìn lần; Ngài có thể trao việc của Ngài cho những người tài đức hơn con.  Hãy chọn một mình Chúa thôi, chọn thánh ý Ngài, chứ đừng chọn việc của Chúa!” 

Mà vào ngày 16/9/2017 vừa qua kỷ niệm lần thứ 15 ngày Đấng đáng kính Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận về nhà Cha. Tại nhà thờ Giáo xứ Giang Xá, Hoài Đức - Hà Nội, nơi ngài bị quản thúc từ tháng 5 năm 1978 đến tháng 11 năm 1982, Đức Hồng Y Phê-rô Nguyễn Văn Nhơn, Tổng Giám mục Tổng Giáo phận Hà Nội chủ tế Thánh lễ Tạ ơn đã ôn lại. 

Vì vậy, lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con chỉ là thụ tạo được tình yêu Chúa dựng nên, xin cho chúng con nhận ra và mạnh dạn, can đảm sống ơn Chúa đã ban cho chúng con, để chúng con không có sự phân bì hay so đo tính toán khi sống theo tình yêu Chúa trong cuộc sống với anh chị em mình, đồng thời cộng tác để tình thương của Chúa đến với mọi người. Để nhờ đó, mọi người được vui sống trong tình thương bao la của Chúa ngay từ cuộc sống hôm nay, cho dù cuộc sống này vẫn chưa hết cảnh đau lòng, khốn khó, khổ đau.... 

Thiên Quang sss

 

© 2016 Dongthanhthe.net. All rights reserved.