1. Bản Văn Tin Mừng
Trong đoạn Tin Mừng Lu-ca 16,1-8, Chúa Giê-su kể dụ ngôn về một người quản lý bị chủ trách nhiệm vì quản lý không trung thực. Người này sắp bị mất việc, nên để đảm bảo tương lai, ông quyết định hành động khôn ngoan: giảm bớt nợ cho các con nợ của chủ, hy vọng rằng sau khi mất việc, những người đó sẽ đón tiếp ông. Lạ thay, người chủ lại khen ngợi sự khôn khéo của ông quản lý.
2. Ý Nghĩa và Bài Học
Dụ ngôn này có thể khiến nhiều người ngạc nhiên vì việc người quản lý gian dối lại được khen ngợi. Tuy nhiên, Chúa Giê-su không đề cao sự bất lương mà là sự khôn ngoan trong cách ông chuẩn bị cho tương lai của mình. Qua đó, Chúa muốn dạy chúng ta biết cách dùng của cải thế gian để đạt được những giá trị vĩnh cửu.
3. Sử Dụng Tiền Tài Của Cải Để Phục Vụ Thiên Chúa
Trong cuộc sống, tiền tài và của cải là những phương tiện cần thiết, nhưng chúng không nên là đích đến. Người quản lý trong dụ ngôn đã biết dùng của cải mà mình có để tạo dựng mối quan hệ, đảm bảo cho tương lai. Chúa Giê-su muốn chúng ta dùng của cải để phục vụ và yêu thương tha nhân, không chỉ vì lợi ích cá nhân mà còn để đạt đến mục đích vĩnh cửu là nước Trời.
4. Khôn Ngoan trong Đời Sống Đức Tin
Qua dụ ngôn, Chúa Giê-su nhắc nhở chúng ta phải khôn ngoan trong đời sống đức tin, biết dùng tài sản, thời gian và khả năng để phục vụ Thiên Chúa và cộng đồng. Sự khôn ngoan ở đây là biết chuẩn bị cho tương lai vĩnh cửu, không chỉ bám víu vào những thứ phù phiếm trần thế.
5. Kết Luận
Dụ ngôn về người quản lý bất lương nhắc nhở mỗi người Kitô hữu hãy sống khôn ngoan và tận dụng những gì mình có để làm điều tốt, làm vinh danh Chúa và đem lại hạnh phúc cho anh chị em. Qua đó, chúng ta không chỉ làm phong phú cuộc sống hiện tại mà còn xây dựng kho báu vĩnh cửu cho mình nơi Thiên Đàng.