HOA DÂNG MẸ LÀ LÒNG YÊU MẾN CHÚA GIÊSU THÁNH THỂ
Thiên Chúa đã phán dạy: “Ngươi phải yêu mến Chúa là Thiên Chúa của ngươi hết tâm hồn, hết linh hồn, và hết sức ngươi” (Mt 22,37), điều này cho thấy Ngài là Đấng hay ghen tương về tình yêu. Tuy nhiên, Ngài không hề ghen tương cả khi ta tận hiến tình yêu và tâm hồn của mình cho Đức Trinh Nữ Maria; “Đấng chỉ là một thụ tạo”. Khi chúng ta tỏ bày tình yêu mến đối với Mẹ, tình yêu ấy vẫn không làm “tổn hại” cho sự thánh thiện và hoàn hảo mà Thiên Chúa hằng ước mong cho chúng ta. Tôi dám chắc chắn với anh chị em rằng: “càng yêu mến Đức Maria tức là chúng ta càng yêu mến và càng làm đẹp lòng Thiên Chúa, đặc biệt Chúa Giêsu nơi Bí Tích Thánh Thể”. Chúng ta sẽ thăng tiến trên đường thánh thiện hoàn hảo tương xứng với mức độ tình yêu Mẹ Maria thăng tiến trong tâm hồn chúng ta. Không còn con đường nào ngắn hơn, dễ dàng hơn, đảm bảo hơn để chiếm được “Đức ái hoàn hảo” cho bằng con đường yêu mến Mẹ Maria.
Tháng năm, tháng Giáo hội dạy bảo con cái dùng những “bông hoa tươi sắc” để dâng tiến Mẹ tỏ bày tình yêu mến của chúng ta đối với Mẹ, nhưng cao đẹp hơn cả là thay vì mượn “tuyệt sắc thế gian” ta lại dùng “hoa lòng”, những bông hoa là kết quả của việc nỗ lực mỗi ngày sống noi gương bắt chước những nhân đức của Mẹ, mà dâng lên thì làm vui lòng Chúa, đẹp lòng Mẹ hơn cả.
Như anh chị em biết, tình yêu mến Thiên Chúa hệ tại ở việc hoàn toàn vâng theo thánh ý Ngài. Chúa Giêsu đã truyền cho các tông đồ: “Nếu các con yêu mến Thầy, các con hãy tuân giữ các giới răn của Thầy” (Ga 14,15). Vậy, thánh ý Thiên Chúa là chúng ta hãy phụng sự, tôn vinh, và tha thiết yêu mến Mẹ Maria. Sau “nhân tính thánh thiện” của Chúa Giêsu Kitô, Mẹ chính là “tuyệt tác hoàn hảo” có một không hai của Thiên Chúa. Thử hỏi, có nghệ nhân nào lại không quí trọng, đắc ý với tác phẩm ông tạo ra, mà ông coi đó tuyệt tác của mình? Chẳng phải lời ca ngợi và vinh quang dành cho tác phẩm đó lại biến thành lời ca tụng và vinh dự cho chính nghệ nhân sao? Cũng vậy, Tuyệt tác Maria đã làm “đắc ý” thỏa lòng Thiên Chúa! Lẽ nào Thiên Chúa lại không muốn chúng ta yêu mến và kính trọng “tuyệt tác Maria” mà Ngài đã làm nên để thể hiện quyền năng, khôn ngoan và tình yêu của Ngài sao? Quả vậy, “tuyệt tác Maria” đã giãi chiếu kỳ công và quyền năng của Thiên Chúa một cách rạng ngời đến nỗi các thánh đã gọi đó là “một phép lạ của quyền năng Thiên Chúa”. Tuyệt tác đó, bội phần xinh đẹp, nổi bật và giá trị khôn sánh hơn: “Hòm bia, lều tạm, Đền Đa-Vít trong Cựu Ước xưa”.
Thiên Chúa truyền cho chúng ta phải: “vâng phục các nhà lãnh đạo và hãy phục tùng họ như vâng lời Đức Kitô”, vì họ là “đại diện” của Thiên Chúa. Vậy nếu Thiên Chúa mong muốn và truyền cho chúng ta phải yêu mến, tôn kính, vâng phục các vị bề trên ở thế gian này, thì chẳng lẽ Ngài lại không mong muốn chúng ta hãy tỏ lòng yêu mến, vâng phục, tôn kính Đấng là Tôn Chủ, là Bà Chúa, là Nữ Vương vũ trụ hay sao? Đức Maria là Mẹ thật của chúng ta, thật hơn cả người mẹ sinh ra phần xác của chúng ta nữa. Chúa Giêsu Kitô đã trao phó chúng ta cho Mẹ qua đại diện là môn đệ yêu dấu Gioan khi Ngài hấp hối trên thập giá. Vì là hiền mẫu của chúng ta, Mẹ Maria yêu thương chúng ta một cách trìu mến nhất; Mẹ bao bọc, che chở, gìn giữ, lo liệu và giúp đỡ chúng ta trong những khi cần thiết, cả tinh thần lẫn vật chất. Anh chị em nghĩ xem Thiên Chúa muốn chúng ta phải yêu một người mẹ như thế với một tình yêu thế nào? Trong Kinh Thánh, Thiên Chúa rõ ràng đã truyền cho chúng ta phải yêu mến và trọng kính cha mẹ phần xác, cho dù các ngài không yêu thương chúng ta đi nữa: “Ngươi hãy tôn kính cha mẹ ngươi” (Xh 20, 12).
Chắc chắn một điều, Mẹ Maria không trông mong ở nơi chúng ta ở việc “gia tăng số lượng” các “tước hiệu” cho Mẹ, nhưng quan trọng hơn cả là chúng ta biểu hiện một tình yêu vô hạn vào các “tước hiệu” vô số sẵn có của Mẹ, vì “Mẹ là Nữ Tử; là Hiền Mẫu của Thiên Chúa” – mọi “tước hiệu” của Mẹ đều thông phần vào sự vô cùng của Chúa và đòi chúng ta phải có một thái độ kính phục, tôn trọng, và yêu mến hơn hết. Thánh ý Thiên Chúa muốn chúng ta yêu mến và tôn kính các tôi trung của Ngài như những vị thần thánh: “Ta đã nói, các ngươi cũng là thần thánh” (Tv 82, 6). Vậy chắc chắn Thiên Chúa cũng muốn chúng ta tôn kính, phụng sự và yêu mến “Đấng là Hiền Mẫu, Tôi Trung, là Nữ Tử yêu dấu” mà chính Chúa thừa nhận mang ơn sâu đậm, vì nhờ Mẹ mà Ngôi Hai Thiên Chúa nhập thế, nhập thể, thực hiện công trình cứu độ nhân thế. Mẹ Maria là người mà Chúa đã vui lòng “vâng phục và phục vụ” trong suốt cuộc sống trần gian, người mà Chúa đã, đang và sẽ mãi mãi còn yêu mến hơn hết mọi kỳ công của Ngài: “Thiên Chúa ưa thích các cửa thành Sion hơn mọi lều của tổ phụ Jacob”. Mẹ là người mà Chúa đã chúc vinh và thượng tôn trên hết mọi người, Mẹ là tình yêu, an ủi, vinh quang duy nhất của Chúa: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc” (Lc 1,42). Anh chị em đừng ngần ngại, nhưng hãy xác tín rằng: “Thánh ý Thiên Chúa muốn chúng ta hãy phụng sự, tôn vinh và yêu mến Mẹ bằng trọn vẹn tấm lòng và tất cả sức lực, với hết tâm tình thắm thiết; càng yêu mến Mẹ, chúng ta càng làm đẹp lòng Thiên Chúa”. Và hãy xác tín rằng: “muốn đến nhanh cùng Chúa Giêsu Thánh Thể, yêu mến gắn bó với Ngài, thì hãy đến cùng Mẹ, bởi chỉ nhờ Mẹ, ta mới thực sự có lòng yêu Mến Chúa Giêsu Thánh Thể chân thực”.
Anh chị em có thể đặt vấn đề: “Tại sao chúng ta yêu mến Đức Mẹ mà lại làm đẹp lòng Chúa?”. Hoặc “dâng hoa kính Mẹ lại là tỏ lòng yêu Mến Chúa Giêsu Thánh Thể?”. Có hai lý do để chúng ta quyết tâm tận hiến toàn thân yêu mến Đức Mẹ Maria mà không suy giảm lòng tin cũng như việc cố gắng đến với Chúa Giêsu Thánh Thể, nguồn mạch duy nhất ban ơn Cứu rỗi.
Thứ nhất, đó là “vì danh dự và vinh quang của Thiên Chúa”. Đối tượng thứ nhất của tình yêu và lòng tôn thờ của chúng ta là chính Thiên Chúa, điều mà Hội Thánh dạy và cũng là Thánh ý Thiên Chúa; đối tượng thứ hai là các thánh, những tôi trung của Thiên Chúa mà trên hết là Đức Trinh Nữ Maria, Đấng mà Hội Thánh dạy là trung gian chuyển ơn qua Đức Giêsu cho chúng ta, vì tất cả đều thuộc về Thiên Chúa và qui hướng về Người; như trong Thánh lễ chúng ta chúc tụng kết thúc Kinh Tạ ơn: “Chính nhờ Người, với Người và trong Người….”. Thánh Tôma Aquinô nói: “Lòng sùng kính các thánh không hề dừng lại ở nơi các ngài, nhưng vươn đến Thiên Chúa. Vì thế, Thiên Chúa là Đấng chúng ta tôn kính trong các tôi trung của Người”.
Như thế rõ ràng không ai mà không biết rằng: “vinh dự, phụng sự, và tình yêu chúng ta dành cho Đức Maria lại không phải là vinh dự, phụng sự, và tình yêu dành cho chính Thiên Chúa?”; “Tất cả vinh dự dâng lên Mẹ đều qui về Chúa Con” - Đức Giêsu, Đấng ở lại với nhân loại mãi mãi nơi Bí tích Thánh Thể, và “lời ca tụng dành cho Mẹ đều thuộc về Chúa Con” (S. Bern. Homil. 4. super Missus est, c. 1); “vì danh dự dâng lên cho Mẹ đều trở thành lời ca ngợi và vinh quang của Đấng Cứu Thế” (S. Bonav. in Psalt. B.V. psalm, Si vere utique). Trong những lời dẫn khi dâng hoa kính Mẹ mỗi mùa hoa về, một số Kitô hữu muốn mượn một vài sắc màu của các loài hoa để diễn tả “màu Máu” mà Con Chí Ái của Mẹ đã đổ ra. Như thế, “hoa dâng” mà dù là để kính Mẹ, người Kitô hữu lại dùng để ghi nhớ chính công ơn cứu chuộc của Đức Giêsu Con Mẹ.
Trong tâm tình đó, anh chị em hãy tôn kính và yêu mến Đức Thánh Trinh Nữ Maria quang vinh, vì danh dự và tình yêu chúng ta dành cho Mẹ đều “qui hướng trọn vẹn về vinh quang và vinh dự cho Đức Giêsu Kitô, Thầy và Chúa của chúng ta”. Cũng vậy, tất cả việc phụng sự được thực hiện vì tình yêu Chúa dành cho bất kỳ vị thánh nào đều qui hướng trọn vẹn về vinh quang của Thiên Chúa, vì nhờ ân sủng và phúc lộc của Ngài mà vị thánh mới được như vậy.
Điều khích lệ chúng ta hơn nữa là khi chúng ta làm việc phượng tự và tôn kính dành cho Đức Maria, nhờ tình yêu của Chúa Con, đều được Chúa Con ưng nhận như một “lễ vật” thuộc về Ngài, vì những việc ấy được dâng lên Mẹ Maria cũng chỉ vì Chúa, bởi chúng ta đều biết rằng: “Chúa Con đã yêu mến Mẹ Ngài với một tình yêu khôn tả xiết!”.
Lý do thứ hai để chúng ta mạnh dạn, tin tưởng tỏ tình mến của chúng ta đối với Mẹ là vì: “lợi ích và phần phúc của chính chúng ta”, điều mà Thiên Chúa ước muốn, khao khát và sắm cho chúng ta bằng mọi cách có thể. Đức Trinh Nữ rất thánh không phải là một thụ tạo “tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa”. Mẹ chỉ lôi kéo, khuyến khích, uốn nắn tình yêu của chúng ta để rồi biến nó thành một của lễ đẹp lòng Thiên Chúa: Mẹ mong ước chúng ta “thuộc trọn” về Mẹ để Mẹ có thể làm cho chúng ta “thuộc trọn” về Chúa; Mẹ khao khát chúng ta yêu mến Mẹ cốt để Mẹ có thể làm cho chúng ta say mê Chúa Giêsu - Con chí thánh của Mẹ. Như thế, Mẹ lôi kéo và hướng dẫn chúng ta đến với Thiên Chúa, chứ không phải để tách lìa và đẩy chúng ta ra xa Ngài. Một tác giả đạo đức đã bàn về lòng yêu mến và sùng mộ Mẹ Thiên Chúa rằng: “Lòng tôn sùng và yêu mến Chúa Con sẽ gia tăng tỉ lệ theo lòng tôn sùng và yêu mến Mẹ Maria, vì Mẹ là người thành tín nhất với Con của Mẹ, Mẹ lôi kéo và đưa tất cả những người đến với Mẹ về cùng Chúa, Mẹ sẽ ra sức giải hòa và hợp nhất họ một cách mật thiết hơn với Thiên Chúa” (In arte pie amandi et colendi Deipar, cap. 7). Và như vậy, Anh chị em có thể nhìn thấy lợi ích lớn lao biết bao cho chúng ta. Chúng ta có thể nói rằng: “càng yêu mến Đức Maria, chúng ta càng yêu mến Thiên Chúa”, cách riêng Đức Giêsu nơi Bí Tích Thánh Thể. Và không có con đường nào ngắn hơn, dễ dàng hơn, an toàn hơn để đưa chúng ta đạt đến “Đức mến trọn hảo” cho bằng con đường yêu mến trìu ái và thành thực đối với Đức Maria. Anh chị em cứ mạnh dạn tận hiến cho Mẹ, như Binh Đoàn Legio Marie hàng năm đều tuyên hứa: “Lạy Nữ vương là mẹ con, toàn thân con thuộc về Mẹ và mọi sự của con là của Mẹ”.
Anh chị em thân mến, chủ đề Bánh Hằng Sống tháng Năm, tháng Hoa của Mẹ là: “Hoa dâng Mẹ là lòng yêu mến Chúa Giêsu Thánh Thể” khao khát như một chút “bánh vụn” từ Bàn Tiệc Thánh Thể muốn gởi đến anh chị em, với mong ước chúng ta ngày càng yêu mến Thiên Chúa cách riêng Chúa Giêsu nơi Thánh Thể và nhờ yêu mến Mẹ, mà Mẹ cầm tay dẫn chúng ta đến với Chúa Giêsu - Con của Mẹ. Nếu anh chị em muốn “nên thánh” và “nên thánh” một cách nhanh chóng dễ dàng, anh chị em hãy yêu mến Mẹ Maria một cách thắm thiết nồng nhiệt. Nhưng hãy lưu ý là không có một thước chuẩn hay mức độ nào trong việc tôn kính và yêu mến đối với Đức Trinh Nữ, vì theo lời thánh John Damascen, Mẹ siêu vượt trên tất cả mọi lời ca tụng và mọi vinh dự; và do đó thánh Ambrose và nhiều vị thánh khác đã xác quyết rằng: “chỉ có một mình Thiên Chúa mới có thể ca ngợi Đức Trinh Nữ một cách đầy đủ và xứng đáng mà thôi”.
Tôi thiết nghĩ, vì chúng ta không xứng đáng hoặc không thể lấy gì cho xứng để ca tụng Mẹ, nên ta cần học nơi Mẹ là “mẫu gương khiêm nhường, đơn sơ” như cách Mẹ đã “biểu hiện” đối với Thiên Chúa; chúng ta cũng mỗi ngày đơn sơ dâng Mẹ “những bông hoa” nhánh lá đồng nội, “những tràng chuỗi” có khi mang đầy âu lo, bối rối. Và chắc chắn vì Mẹ rất yêu mến Chúa Giêsu Con của Mẹ, nên “những bông hoa” quê mùa, ta nhờ Mẹ dâng lên Thánh Thể Chúa Giêsu trong các giờ Chầu Thánh Thể sẽ trở thành “những bông hoa” đẹp nhất nhờ bàn tay Mẹ.
Thưa anh chị em, những giờ chầu với Mẹ bên Thánh Thể trong Tháng Hoa, chính là cơ hội cho chúng ta ít nhất có được một lần nói với Mẹ: “Mẹ, Mẹ ơi con yêu Mẹ”. Nhờ vậy, Chúa Giêsu Thánh Thể sẽ chấp nhận, chúng ta là em của Ngài.
Lm. Giuse Trần Ngọc Tân, SSS