26. Lòng Thương Cảm Của Đức Maria

LÒNG THƯƠNG CẢM CỦA ĐỨC MARIA

 

1. Đức Maria không có tội nguyên tổ cũng không có tội riêng phải chuộc đền. Thiên Chúa không chất trên Mẹ gánh nặng tội lỗi bất chính của chúng ta như đã chất trên Chúa Giêsu. Vậy tại sao Mẹ, một người vô tội lại phải chịu quá nhiều đau khổ suốt cả đời, vì trong suốt cuộc đời, thị kiến về cái chết của Con Mẹ không ngừng ám ảnh Mẹ cho tới khi thành hiện thực trên đồi Canvê? 

Lý do thứ nhất là vì đau khổ là định luật của tình yêu; chính tình yêu của Đức Maria tạo nên cuộc tử đạo của Mẹ, và vì Mẹ yêu nhiều hơn bất cứ thụ tạo nào, nên Mẹ phải chịu một cuộc tử đạo khôn sánh. Lý do thứ hai là vì đau khổ là sự tôn vinh thực tế của Chúa Giêsu Kitô trong chúng ta. Nhờ đau khổ, chúng ta tiếp tục và hoàn tất hy lễ của Ngài. Sau cùng, bởi vì mẫu tính được mua bằng đau khổ. Trong khi sinh ra Người Con vô tì vết, Mẹ Maria đã thoát được định luật này; nhưng khi Mẹ trở nên Mẹ chúng ta, sinh chúng ta ra trong ân sủng, Mẹ phải chịu tất cả những gay gắt của đau khổ. Chúa Giêsu đã không phải chịu đau khổ để tái tạo chúng ta trong Ngài đó sao? Đức Maria cũng thế, khi đứng dưới chân thánh giá, Mẹ đã trải qua tất cả những hình khổ của cuộc khổ nạn, để trở nên Mẹ chúng ta do việc chấp nhận. 

Thế nên chúng ta hãy suy tư về việc Mẹ Maria tham phần vào cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, và hãy cố gắng hiểu phần mà Mẹ đã dự vào đó.

2. Nhờ ánh sáng siêu nhiên, Đức Maria đã nhìn thấy Chúa Giêsu trong vườn Cây dầu; Mẹ đã tham dự vào lời cầu nguyện, nỗi sầu thương, cơn hấp hối của

Ngài, vì giữa hai Trái Tim này có một mối đồng cảm và tình yêu hoàn hảo. Sau đó, Mẹ đã nhìn thấy Chúa Giêsu bị Giuđa phản bội, bị mọi người bỏ rơi, bị Phêrô chối bỏ; một mình Ngài đứng trước toà, không người bào chữa, bị tạt vả cách nhục nhã, bị đối xử như một người điên. Than ôi người Mẹ đáng thương! Mẹ phải chịu cảnh cực kỳ bơ vơ tàn nhẫn chừng nào! Không một ai, kể cả trong số các bạn hữu, bênh đỡ cho Ngài! Thậm chí không ai dám nhìn nhận Ngài! Và khi thánh Gioan đến nói với Mẹ về quang cảnh phòng xử án của Philatô, về bản án tử hình bất công, thì Trái Tim Hiền Mẫu của Mẹ phải tan nát vì đau thương. Mẹ đi đến pháp trường: kìa, Mẹ nghe thấy tiếng roi vọt; Mẹ nhìn thấy Chúa Giêsu được đặt bên Baraba và được giới thiệu cho công chúng như kẻ ngang hàng với tên gian ác công khai; Mẹ nghe thấy tiếng Ecce Homo, và những tiếng kêu man rợ của đám quần chúng vô đạo đức: “Tolle, tolle, crucifige.” “Đem đi, đem đi đóng đanh nó vào thập giá.” A! người Mẹ đáng thương, Mẹ muốn có thể cướp lấy Con Mẹ khỏi những kẻ tố cáo tàn bạo này! Than ôi! Mẹ chỉ biết khóc! 

3. Mẹ theo Chúa Giêsu lên đồi Canvê. Mẹ gặp Ngài trên con đường đau thương đó, con đường mà Ngài đã tưới đẫm máu đào. Bốn con mắt giao nhau, hai Trái Tim khổ sầu kết hợp trong một hành vi sát tế, một hành vi nhẫn nại trọn hảo. 

Hãy xem Chúa Giêsu trên đồi Canvê! Mẹ Maria nhìn Ngài bị lột hết y phục một cách tàn nhẫn vô nhân đạo. Mẹ thấy Ngài giang tay trên thánh giá; Mẹ nghe thấy tiếng búa đang đóng chân tay Ngài vào giá gỗ. Còn cảnh nào ghê gớm hơn cho một người mẹ! Mẹ cũng bị đóng đanh – tiếng búa dội ngược lại gây cho Mẹ những dấu tích thương đau. 

Mẹ nhìn ngắm Ngài khi người ta dựng Ngài lên khỏi mặt đất; Mẹ dõi mắt theo Ngài. Khi người ta đang hì hục dựng thánh giá lên, thì người Mẹ can đảm đó đã gạt phăng mọi chướng ngại, tiến đến sát bên. Ở đó, chìm ngập trong đại dương sầu đắng, Mẹ chiêm ngắm Ngài. Mẹ cảm nếm mỗi một trong các nỗi đau của Ngài; Trái Tim Mẹ như bị nghẹn vít bởi những tiếng kêu của Chúa Giêsu. Mẹ lắng nghe từng lời Con Mẹ phán ra; ghi nhớ những lời ấy trong ký ức Mẹ để sau này kể lại cho chúng ta. Mẹ nhìn dòng Máu Thánh chảy xuống lai láng; Mẹ nhìn thấy Ngài đang dốc cạn hết sự sống Ngài ra. Mẹ nghe thấy tiếng Ngài kêu khát mà Mẹ không biết làm sao cho Ngài giãn khát! Và sau cùng Mẹ nghe thấy Ngài kêu Ngài bị Chúa Cha ruồng bỏ! – rồi người Con chí ái của Mẹ đã trút hơi thở cuối cùng. 

Bây giờ Đức Maria làm gì? Mẹ đang trong cơn hấp hối dằn vặt yêu thương, nhưng rồi Mẹ đã tiếp nhận trong vòng tay hiền mẫu Thân Xác Cực Thánh Ngài. Mẹ ôm ấp với tình mẫu ái dịu dàng, thờ lạy với đức tin Kitô hữu, và chuẩn bị mai táng như một quả phụ sầu thảm mai táng đứa con độc nhất – và rồi Mẹ khóc. 

Đời sống của Mẹ Maria bây giờ sẽ trôi qua trong nỗi gợi nhớ những niềm đau của cuộc Tử nạn, để làm mới lại cuộc tử đạo riêng của Mẹ và đem lại vinh quang về cho Thiên Chúa nhờ những đau khổ Mẹ chịu. Mẹ sẽ suy đi gẫm lại đoạn đường đau thương đó, và cũng là để trước hết dạy chúng ta biết sùng mộ Đường Thánh Giá, để được đẹp lòng Chúa Giêsu và sinh ích cho các linh hồn. 

Canvê vĩnh cửu 

Mẹ Maria đã đau đớn khóc lóc dưới chân thánh giá. Mẹ sẽ cảm thấy đớn đau biết bao khi thấy Con Mẹ vẫn phải chịu nhục mạ, ngược đãi, khinh thường trên các bàn thờ của chúng ta còn hơn cả ở núi Canvê xưa! 

Chị Maria Thánh giá ở Sicily, đã nghe thấy một tiếng kèn vang lên tựa tiếng sấm vào lúc có một vị linh mục phạm thánh dâng thánh lễ, và có một tiếng nói vang lên: “Ultio, poena, dolor! – Báo oán, trừng phạt, hành khổ!” và chị ta thấy một thiên thần cầm gươm trong tay sẵn sàng bổ vào vị linh mục quái gở. Khi vị đó đọc lời truyền phép, chị ta thấy dường như Chúa Giêsu hiền như con chiên, để Mình bị xâu xé ra từng mảnh bởi con sói dữ đó. Nhưng khi vị linh mục đó hiệp lễ thì thiên đàng trở nên tối đen, các thiên thần chung quanh bàn thờ khóc lóc; và Đức Mẹ đứng gần Con mình cũng vừa khóc, vừa chìm trong nỗi đau khổ khôn lường phát sinh do cái chết của Chúa Giêsu rất trong trắng, cũng như do sự hư mất của đứa con bội bạc này đã dám sát tế Ngài một cách cực dữ. (Thánh Alphonsô Ligouri, selva.

Thực hành: Kết hợp với Đức Maria, chúng ta hãy dùng mọi phương thế đền tạ những sự phạm thánh người ta phạm đến Thánh Thể. 

Hoa thiêng: Ôi Mẹ của tình yêu! Xin ban cho chúng con có thể cảm được nỗi khổ sầu mênh mông trước quang cảnh Chúa Giêsu bị vũ nhục trong phép Thánh Thể.

 

© 2016 Dongthanhthe.net. All rights reserved.