SỰ TÔN THỜ TẠ ƠN CỦA ĐỨC MARIA
1. Đức Maria đã thêm tâm tình tạ ơn vào hành vi đức tin khiêm nhường, và vào việc tôn thờ của niềm tự hủy thẳm sâu. Sau khi trí khôn không còn nghĩ gì đến tất cả phẩm tước và vẻ oai phong thần linh đã bị che dấu dưới bức màn nhiệm tích, Mẹ muốn nhìn lên núi Tabor tình yêu để chiêm ngưỡng vẻ xinh đẹp và vui hưởng sự tốt lành khôn tả của nó. Đức Maria đã tạ ơn Chúa Giêsu về tình yêu của Ngài trong tặng ân Thánh Thể, về hành vi cao cả của lòng quảng đại vô biên Ngài. Việc tạ ơn của Mẹ rất hoàn hảo vì Mẹ hiểu rõ tầm mức vĩ đại của tặng ân này.
Ô! Đức Maria được hạnh phúc biết bao khi mà trước bữa tối sau hết Chúa Giêsu đã mạc khải cho Mẹ biết rằng sắp đến giờ Ngài thiết lập nhiệm tích đáng tôn thờ của Ngài, mà nhờ đó mỗi tín hữu có thể chia sẻ hạnh phúc của Mẹ và, giống như Mẹ, họ cũng được đón nhận Ngài vào lòng, nhìn ngắm Ngài, tạm gọi như vậy, và trong trạng thái nhiệm tích của Ngài, vui hưởng tất cả mọi ân sủng và cảm nghiệm những mầu nhiệm của cuộc sống trần thế của Ngài: “Sau tặng ân này, mà trong đó Con đã dốc cạn hết năng lực của Con, Con không còn gì để cho loài người nữa trừ ra nước thiên đàng!”
Nghe những tin tức vinh hiển này, Đức Maria đã sấp mình xuống dưới chân Chúa Giêsu, linh hồn Mẹ tuôn trào ra lòng biết ơn dạt dào trước tình yêu vĩ đại mà Ngài đã thực hiện cho các thụ tạo bất xứng của Ngài. Mẹ đã hiến mình để phục vụ Ngài trong nhiệm tích đáng tôn thờ của Ngài; Mẹ đã đồng ý hoãn lại giờ khắc lên lãnh thưởng, để có thể vẫn được là người tôn thờ trên trần gian, được ủy thác cho việc canh giữ, phục vụ Thánh Thể, lấy làm hạnh phúc vì được chết dưới chân Nhà Tạm thần linh.
2. Trong việc tôn thờ của Mẹ ở nhà Tiệc ly, Mẹ Maria mỗi ngày mỗi đổi mới việc tạ ơn của Mẹ, Mẹ đã thốt lên: “Ôi Đấng Cứu Chuộc, Chúa tốt lành dường nào, Chúa tốt lành biết bao, hỡi Đấng Cứu Chuộc của Mẹ và Cono của Mẹ! Con đã yêu loài người biết bao tới mức độ ban tặng cho họ nhiều hơn họ có thể nhận, yêu thương họ nhiều hơn họ có thể thẩm giá được, phát minh ra cái mà trái tim họ không bao giờ hiểu nổi! Vì yêu họ, Con đã dốc cạn hết mọi năng lực Con và mọi kho tàng của Trái Tim Con!”
Rồi Đức Maria đã tạ ơn mỗi một trong các năng lực của linh hồn Chúa Giêsu, mỗi một trong các chi thể Đấng Cứu Chuộc đã góp phần lập nên Bí tích Thánh Thể, bằng cách dâng lên những ngọn lửa tình yêu đang thiêu cháy Trái Tim Mẹ.
Ôi! Chúa Giêsu hẳn được thoả mãn, sung sướng biết bao, khi nhận được sự tôn kính đầu tiên của Mẹ Thánh Ngài, sự tôn kính đầu tiên dâng trả về cho Nhiệm tích Thánh Thể Ngài! Ôi! Trái Tim Ngài hẳn đã mừng vui vì để lại sự hiện diện nhiệm tích Ngài cho Đức Maria để an ủi Mẹ! Vì Chúa Giêsu đã muốn lập phép Thánh Thể cho duy mình Mẹ. Chúng ta không cần phải ngạc nhiên về điều đó, vì dưới mắt Chúa Giêsu thì sự tôn thờ và tạ ơn của Đức Maria có giá trị hơn sự tôn kính của tất cả các thánh hiệp lại.
Hơn nữa, sự tạ ơn của Đức Maria đã làm cho Chúa Giêsu thích thú vô cùng bởi vì sự nhận biết những ơn ích đã lãnh nhận và lòng biết ơn đối với những ơn ích ấy làm vui lòng Ngài hơn tất cả những cái khác. Đó là tất cả những gì Ngài mong đợi nơi chúng ta. Việc tôn thờ bằng sự tạ ơn là việc tôn thờ hoàn hảo. Đó là nhận biết thuộc tính đầu tiên và cao hơn hết trong các thuộc tính của Ngài, thuộc tính mà Ngài đã đến trần gian để tỏ lộ: lòng nhân lành. Chúng ta hãy lưu lại trên thuộc tính đó lâu giờ mỗi khi chúng ta được ở dưới chân Ngài. Do đó, chúng ta hãy dâng lời cảm tạ thông qua Đức Maria. Con trẻ tiếp nhận quà, nhưng chính Mẹ nó là người cám ơn người cho thay cho nó. Thế nên, lời tạ ơn của chúng ta, được kết hợp với lời tạ ơn của Mẹ Maria, sẽ trở nên hoàn hảo và rất xứng đáng được Trái Tim Chúa Giêsu chấp nhận.
Giữ gìn một trẻ em khỏi lửa cháy
Vào thời Giáo hội sơ khai có thói quen cho các trẻ em, những kẻ còn giữ được sự trong trắng của phép rửa tội, những mẫu Bánh Thánh còn dư sau khi các tín hữu đã hiệp lễ.
Một hôm có đứa trẻ con trai của một người Do thái làm thợ rèn ở Constaninople, nó đi học chung với các trẻ em Công giáo, nên cũng phải đến nhà thờ với chúng, và nó ngây thơ cùng với các trẻ khác đến lãnh những mẩu vụn Bánh Thánh.
Khi về nhà, nó kể lại cho cha nó điều nó đã làm. Người cha là một người tàn bạo thuộc lớp người Do thái đầy lòng căm thù đạo Kitô nên đã căm giận một cách khủng khiếp. Ông ta bắt đứa trẻ bất hạnh và ném nó vào lò lửa đang cháy. Một lát sau, bà mẹ đi vắng đã trở về, không biết sự gì đã xảy ra, bà đã hỏi khắp nơi để tìm kiếm con mình. Vì không ai có thể cho bà được tin tức gì về con bà nên bà đã chạy vào mọi xó góc của thị trấn để tìm con, nhưng tất cả đều vô ích. Ba ngày đã trôi qua. Buồn bã, bất an và than khóc vì mất con, bà bắt đầu gọi tên nó cứ như thể nó vẫn còn ở đâu đó.
Bất thình lình, thật lạ lùng, bà nghe thấy một tiếng dịu dàng gọi tên người mẹ. Hết sức kinh hãi, bà chạy vội đến lò rèn nơi dường như phát ra tiếng gọi. Thoạt tiên, bà không thể tin được rằng con bà lại có thể ở giữa những ngọn lửa cháy bừng; nhưng lúc đó tiếng gọi đã lặp lại rõ hơn; bà không còn nghi ngờ gì nữa. Bà mở cửa ra và nhìn. Lạ lùng quá! bà thấy đứa con bà đang ở giữa lò lửa cháy bừng mà vẫn sống.
Bà liền chạy đi kêu gọi láng giềng đến cứu con bà; mọi người đã chạy vội vàng đến chứng kiến sự kỳ diệu.
Đứa trẻ được đưa ra khỏi lò lửa. Người ta đến chất vấn và hỏi nó làm sao nó vẫn sống được trong một lò lửa bừng cháy như thế. Nó kể lại nó bị cha nó bắt ném vào đó chỉ vì nó tham dự vào các lễ nghi của người Kitô hữu; nhưng có một bà cao lớn chói lọi hào quang, đã lấy tà áo che chở nó khỏi ngọn lửa và đã cho nó ăn khi nó đói; người đàn bà đó trông giống hệt như bức hình Đức Thánh Trinh Nữ nó đã nhìn thấy ở nhà thờ Kitô giáo.
Bấy giờ mọi người đã hiểu là chính Đức Maria cứu thoát và bảo toàn mạng sống của nó, che chở nó thoát khỏi ngọn lửa. Hoàng đế nghe biết người cha bất bình thường này đã hành xử như vậy nên cho đòi tới và ra hình phạt tra tấn. Thay vì ăn năn trở lại, kẻ khốn nạn cứng đầu ấy vẫn ngoan cố trong sự lầm lạc của mình. Về phần người mẹ và đứa trẻ, đã xin được học đạo Công giáo, và đã lãnh bí tích rửa tội, trở nên những Kitô hữu nhiệt thành.
Thực hành: Chúng ta hãy cầu nguyện không ngừng cho các chủng sinh, các lễ sinh thuộc các xứ đạo chúng ta, và cho hết những ai phục vụ bàn thánh, để họ có thể tự mình chu toàn phận sự với lòng đạo đức kính tôn.
Hoa thiêng: Ôi Maria! nữ tì hoàn hảo của Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con chúc tụng Mẹ!