Ngày xưa có một giám mục thành Constantinople tên là Nestoriô, ông ta đã dám nói rằng Đức Thánh Trinh Nữ không phải là Mẹ Thiên Chúa. Ông nói: “Mẹ là Mẹ Chúa Kitô; có nghĩa là Mẹ của một con người mà Con Thiên Chúa đã kết hợp với.” Ông ta đã dám rao truyền điều đó trên toà giảng, trước mặt các tín hữu thành Constantinople; nhưng họ đã đứng dậy phản đối, tuyên bố rằng Chúa Giêsu Kitô không phải là một con người, Ngài là Thiên Chúa, và Đức Thánh Trinh Nữ Mẹ thật của Ngài cũng là Mẹ Thiên Chúa. Họ đã kêu lên Đức Thánh Cha, thủ lãnh các giám mục, và là Đấng phán đoán không thể sai lầm trong những vấn đề đức tin.
Thánh Celestin, giáo hoàng đương thời, đã triệu tập một công đồng gồm tất cả các giám mục họp tại thành Êphêsô, ở Tiểu á, để lên án lạc giáo Nestoriô. Công đồng Êphêsô đã khai mạc cách long trọng năm 431. Ngay từ sáng sớm, dân chúng đã tụ tập đầy nhà thờ Đức Maria, nơi các Nghị phụ Công đồng đang nhóm họp. Tất cả mọi người đều van xin cho danh dự Đức Thánh Trinh Nữ được hiển thắng. Nestoriô, mặc dù đã ba lần được triệu mời trước Công đồng, nhưng đều từ chối xuất hiện. Căn nhà ông tự giam mình được canh giữ bởi một tốt lính, được sai đến do vài bá tước Canđê, đại sứ của hoàng đế. Cuối cùng, buổi chiều, cửa Công đồng mở ra, thánh Cyrillô, thượng phụ Alexandria, đại diện của Đức Thánh Cha, tuyên bố sắc lệnh Công đồng, rằng Đức Thánh Trinh Nữ thật là Mẹ Thiên Chúa; và Nestoriô đã phạm tội lộng ngôn vì dám nói ngược lại; và từ nay ông không còn là giám mục và thượng phụ Constantinople nữa. Lập tức toàn thể thành phố Êphêsô lại vang lên những bài ca hoan hỉ, chỗ nào cũng nghe vang: “Đức Maria Mẹ Thiên Chúa muôn năm.” Khi các giám mục rời nhà thờ, các ngài được tháp tùng khải hoàn về nhà bằng hàng ngàn ánh đuốc. Không khí đầy mùi thuốc thơm do các phụ nữ đốt lên để tôn kính các Nghị phụ Công đồng. Thành phố sáng rực, và niềm vui con cái Thiên Chúa cảm thấy đã lan truyền ra toàn thế giới.
Về phần Nestori, ban đầu cố gắng kháng cự Đức Thánh Cha và Công đồng, nhưng hoàng đế, đã nắm được tình hình đức tin, nên đã bỏ ông ta và kết án ông ta phải lưu đày. Ông không bao giờ đồng ý thần phục.
Ông ta còn sống được 8 năm nữa, với lòng đầy ắp căm hờn, và đôi môi không thiếu lời phỉ báng. Cuối cùng, ông đã chết một cách khốn nạn, thân xác thối rữa, và lưỡi ông, cái lưỡi phạm thượng đến Đức Thánh Trinh Nữ, cái lưỡi đã từng nói đi nói lại rằng: “Kẻ nào nói Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa sẽ bị tuyệt thông,” cái lưỡi đó đã bị sâu bọ rúc rỉa ngay trước khi ông trút hơi thở cuối cùng. (Msgr, de Ségur.)
Thực hành: Chúng ta phải năng đón nhận Chúa Giêsu Thánh Thể như phương dược chống lại dục vọng, và như cách bảo vệ sự trinh trắng. Hoa thiêng: Kính chào Mẹ Maria! vườn địa đàng thiêng liêng của Thiên Chúa, nơi đoá Huệ thơm tho và trắng ngần là Chúa Giêsu Thánh Thể tươi nở!