1. Đức Maria không có tuổi thơ theo nghĩa thông thường của từ ngữ. Mẹ không chơi đùa, không có những thú vị con nít, không mắc phải tính nhất thời và thiếu kinh nghiệm của trẻ con. Ngay từ mới thụ thai Mẹ đã có kiến thức hoàn hảo về Thiên Chúa và đã lập được công trạng. Tất cả các tài năng của Mẹ đều trực tiếp hướng về Thiên Chúa, vì Ngài là chính sự sống của Mẹ. Chỉ có thân xác Mẹ là còn yếu ớt và ở trong tình trạng ấu nhi. Ngay khi Mẹ có thể đi đứng một mình Mẹ đã xin phép song thân rút lui vào đền thờ. Mới chỉ có ba tuổi Mẹ đã được nhận vào đó, ở giữa những bé gái con nhà đạo đức được thánh hiến cho Thiên Chúa, và Mẹ đã ở lại đó cho tới khi lên 12 tuổi. Chúng ta không biết gì về cuộc sống của Mẹ trong Đền thờ trừ điều này là Mẹ đã sống một cuộc sống ẩn khuất và thực hành rất nhiều nhân đức. Một số thánh tiến sĩ của Giáo hội trong số đó có thánh Đamasô, quả quyết rằng Mẹ thích làm bạn với những trẻ em chịu đau khổ, chăm sóc chúng trong lúc chúng bệnh nạn, an ủi chúng khi chúng gặp những xao xuyến. Nếu có cuộc cải vã nào xảy ra, thì bé Maria luôn luôn được gọi tới để giàn hoà đôi bên, vì Mẹ ở đâu thì có sự bình an ở đó. Mẹ sống một cuộc sống rất đơn sơ, không tìm cách gây sự chú ý đến mình. Mẹ là tôi tớ của mọi người, không bao giờ thất đảm, và luôn luôn đoán trước ý muốn của các bạn đồng song. Mẹ được các thiên thần che chở và được thần khí thiên đàng bao bọc. Ma quỉ không dám đến gần Mẹ, như thể Mẹ được che chở bởi các đoàn vệ binh trung thành. Mẹ là “Vườn khén kín”, không ai, chỉ trừ Bạn tình dấu ái của Mẹ mới có thể vào.
2. Chính trong cuộc đời mai danh ẩn tích nơi Đền thờ, Mẹ đã nên gương mẫu cho chúng ta . Thiên Chúa đã chuẩn bị Mẹ trong bí mật, trong thinh lặng, ngay cả, không để Mẹ hay biết gì sứ mạng trọng đại mà Mẹ phải thực hiện. Sau này, Chúa Giêsu cũng một cách như vậy đã chuẩn bị mình cho sứ mạng truyền giảng Tin mừng bằng 30 năm ẩn dật cầu nguyện ở Nazareth. Ngài đã dành ra 3 năm để chuẩn bị các Tông đồ và các môn đệ cho mầu nhiệm Thánh Thể, và chỉ trong buổi chiều áp ngày chịu chết, Ngài mới bộc lộ tất cả tình yêu của Ngài cho họ.
Thinh lặng và ẩn dật là linh hồn của những điều trọng đại. Chúa Giêsu dấu không cho Satan biết Ngài là Con Thiên Chúa. Nếu Satan biết rõ điều này, nó không bao giờ thúc giục người Do thái lên án tử cho Ngài. Nó cũng không biết rằng cô gái nhỏ này một ngày kia sẽ là Mẹ Thiên Chúa. Bao lâu một việc còn được giữ kín, người đời chưa hay biết, thì sẽ tiến triển an toàn; nhưng hễ khi thần dữ khám phá ra và tiết lộ cho người đời biết, thì nó sẽ đả phá và đánh vào đó với tất cả khả năng của nó. Nếu hạt giống được gieo xuống đất cứ thường xuyên bị khuấy động nó sẽ không thể mọc được: nó cần phải được ẩn thân dưới đất. Chúng ta cũng vậy. Nếu muốn tiến bộ, chúng ta cũng phải ẩn mình đi, đừng để người đời hay biết, nếu không, ma quỉ sẽ gây nên nhiều mâu thuẫn và hơi thở lòng tự ái sẽ triệt phá chúng ta.
3. Chúa Giêsu đã chuẩn bị chúng ta một thời gian lâu dài. Ngài đã rào chắn chúng ta bằng những ân sủng ngay từ khi chúng ta còn trong trứng nước, để dẫn đưa chúng ta vào nhà Tiệc ly Thánh Thể của Ngài. Chúng ta hãy cám ơn Ngài hết lòng. Mặc dù chúng ta không thể dâng mình cho Ngài sớm như Đức Maria, tuy nhiên chúng ta vẫn trong bước khởi đầu của sự sống Thánh Thể. Sự biểu lộ Thánh Thể chỉ mới bắt đầu, Chúa Giêsu gọi chúng ta trong số những người đầu tiên đến làm việc để phát triển lên.
Đức Maria đã tôn thờ Thiên Chúa trong Đền thờ bằng tinh thần và chân lý. Nhờ lời cầu nguyện và những ước ao nồng nhiệt của Mẹ, Mẹ đã làm cho Đấng Messia mau đến. Nhưng chúng ta tôn thờ Ngài thực sự hiện diện trên các bàn thờ của chúng ta; chúng ta không gọi Ngài từ xa như Đức Maria đã làm. Ngài ở ngay giữa chúng ta; Ngài luôn luôn ở với chúng ta. Chúng ta hãy noi gương đời sống ẩn khuất cô tịch lặng thinh của Mẹ Thánh chúng ta.
Đời nay chúng ta chỉ muốn có một cái gì cụ thể; chúng ta muốn đạt được niềm vui ngay lập tức; chúng ta không biết chờ đợi. Chúng ta ép buộc cái cây; ban đầu nó mọc lên rất nhanh, nhưng chỉ một ít lâu tự nó sẽ kiệt sức và chết đi.
Do đó, chúng ta hãy yêu thích cuộc sống ẩn khuất đơn sơ, với những chức vụ tăm tối của bậc sống mình; hãy tìm niềm vui trong sự bị lãng quên; hãy giấu đốm lửa ngọn đèn của chúng ta dưới đáy thùng kẻo một hơi gió thoảng có thể làm tắt mất.
Đức Maria đã dâng mình cho Thiên Chúa một cách dứt khoát, không trừ lại, và dâng mãi mãi. Mẹ đã dâng cho Ngài trí khôn, trái tim, sự tự do của Mẹ – Mẹ không giữ lại sự gì. Ôi chúng ta hãy dâng tất cả cho Chúa Giêsu Thánh Thể, Đấng hoàn toàn hiến mình vì chúng ta. Nói: “Lạy Chúa, con xin dâng trót mình con cho Chúa!” thì dễ, nhưng thực hành điều đó mới khó. Chúng ta hãy cậy nhờ ân sủng của Ngài và sự cầu bầu của Mẹ chúng ta, và khi cơ hội dâng hiến đến, chúng ta hãy nhớ đến việc Mẹ dâng mình trọn hảo cho Thiên Chúa. Gương sáng của Mẹ sẽ củng cố và khích lệ chúng ta.